Bao xuân quên bẵng Xuân xưa
Xuân này quyết nhớ giao thừa đón Xuân
Thoảng qua: năm tám gian truân
Bóng câu vụt thoáng xua quân qua mành.
Quê mình vui Tết an lành
Nhà nhà đối đỏ dưa hành như ai
Gió Xuân bướm lượn vườn mai
Hây hây má đỏ cả hai thẹn thùng.
Em về mách mẹ anh khùng
Tuy khùng anh dám! anh hùng cưới em
Cưới em đâu phải để xem
Đong đầy tình cảm thương em một trời
Thương nhau nào kể nên lời
Hái bông hoa dại anh cài
Cám ơn em đã cho vài con ngoan
Gia đình vui vẻ hân hoan
Một đàn con cháu, oang toang Xuân về
Tiện tay anh nhổ tóc niên
Thì ra em đẹp như tiên về chiều.
Rồng đi Ngựa đến vui nhiều
Tổ tiên chợt nhớ một chiều cuối năm
Cha ông nay đã xa xăm
Xuân về báo hiếu viếng thăm mộ phần
Gánh gồng cày cuốc tảo tần
Ông Bà Cha Mẹ xa lần quê tôi
Di cư năm tám năm trời
Người đi kẻ ở, một đời nhớ nhau!
*** bóng câu ... qua mành: bóng ngựa vút qua mành cửa
*** tóc niên: tóc tuổi, tóc bạc
Bạt Gió
Xuân Bính Ngọ 2014
Đăng nhận xét